(Tại UBND huyện)
Cán bộ:
– Anh Lúa tới xin hỗ trợ khó khăn?
Trạng:
– Dạ đúng. Nhà em vừa bị gió cuốn bay mái, bò trốn mất, con thì học online bằng… miệng. Giờ còn mỗi cái xoong.
Cán bộ:
– Có hộ nghèo không?
Trạng:
– Dạ không kịp đăng ký. Lúc xã phát đơn thì nhà em đi mò ốc.
Cán bộ:
– Vậy không có trong danh sách. Không hỗ trợ được.
Trạng:
– Dạ, vậy em làm đơn xin bổ sung?
Cán bộ:
– Trễ rồi. Phải có biên bản thiệt hại, xác nhận của thôn, đóng dấu xã, phê duyệt huyện, ký duyệt tỉnh, đóng dấu lại, mới giải ngân.
Trạng:
– Còn nếu em… chết?
Cán bộ:
– À, chết thì… có thể xem xét hỗ trợ mai táng phí.
Trạng:
– Vậy em về… suy nghĩ thêm.
(Trạng đứng dậy, cảm ơn, cúi chào, rút lui.
Ra đến cổng, lẩm bẩm một mình):
– “Ở quê em, muốn sống… thì phải tự cứu mình.
Còn muốn được nhà nước cứu… thì phải chết thật nhanh và đúng quy trình.”
Comments